Đạo chích số quá hên được chén cô chủ nhà đĩ thoã, ngoại giao với mấy người phụ nữ này thì Quỳnh đi hợp lý hơn tôi. Thằng Hoàng thì ở nhà vì cửa hàng của nó tầm trưa chẳng có khách gì cả. Thấy tôi nó hí hửng hỏi: – Quà của con đâu? Nhìn nó một cái tôi lừ mắt rồi bảo: – Cả đêm được mẹ chăm cho rồi, Tên ăn cắp số may được chơi nữ chủ nhà lả lơi quà đấy chứ còn đòi quà nào nữa! Nó gườm gườm cái mặt rồi nói: – Đấy là quà mẹ cho con chứ có phải quà của bố đâu? – Hì! Được rồi, kiểu gì anh cũng có quà được chưa! Tí vào phòng làm việc nói chuyện rồi có quà nhé! Thằng Hoàng hí hửng gật đầu vì biết