Ông bố dượng tàn ác và đứa con riêng khốn khổ, không thốt nên lời. Đột nhiên, một bàn chân trắng muốt trần trụi bước lên bục kính. Ngọc Lan và cả ông Phương ngạc nhiên nhìn sang. Đối mặt với họ là ánh mắt trong veo, Ông bố dượng cầm thú và đứa con riêng thảm thương điềm nhiên của Tuyết Nga. – Không ngại em tham gia vào chứ? – Con bé hỏi nhỏ, khuôn mặt ửng đỏ, tay chậm chậm cởi quần áo. – Ha… ha… hay lắm… càng đông càng vui… – Ông Phương khoanh tay thú vị nhìn con bé xinh đẹp đang cởi từng mảnh quần áo trước mặt mình. Thằng Thiên từ phía sau dõi theo tấm lưng thon gọn của con bé, cảm xúc mâu