Sự bất lực cùng cực của cô trợ lý Arika Tada, đấm khóa xoay nhẹ, không khóa, Nỗi khổ đau tột cùng của cô thư lý U50 thuỳ mị nó hé mở cánh cửa lách người vào. Chiếc đèn ngủ đầu giường đang tỏa ánh sáng vàng dịu nhạt, mẹ đang nằm nghiêng quay lưng ra cửa. Chẳng cần quay lại mẹ cũng biết là nó, khi biết bố không về thì thế nào mà nó chẳng mò sang. Mẹ cất tiếng hỏi: – Sao không ngủ đi. Sang đây làm gì. – Con muốn xin lỗi mẹ vì chuyện hồi chiều. – Nó đi lại bên giường mẹ và ngồi ghé xuống mép giường. – Có gì đâu mà phải xin lỗi. Bây giờ anh tự cho phép mình làm mọi chuyện đâu cần biết đến ai.